Thứ Hai, 25 tháng 6, 2012


       TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG

Lệnh truyền đúng giờ G nổ súng
Đồn địch chập chờn dưới bóng hỏa châu.
Hình ảnh thương yêu ập đến tiếp nhau
Giếng nước, mái tranh, giàn bầu... thân thuộc.
Bà nội tôi hiền hoà trung thực
Tóc đã hoa râm, rất mực cần cù
Tuổi ngót bảy mươi vẫn cặm cụi chỉn chu
Chăm sóc từng luống su, gốc táo.
Cha mẹ tôi long đong, tần tảo
Từng miếng cơm, manh áo nuôi con
Gánh nặng lệch vai, chân bậm đường trơn
Tối vẫn ê a đọc Kiều, Tấm Cám...
Bảy anh em chan hòa đằm thắm
Dù nhà tranh vách đất đơn sơ
Áo nhuộm dày nâu, cơm độn vàng ngô
Vẫn học giỏi, làm thơ, ham đá bóng.
A! Mẹ chợ về, đua nhau đỡ thúng
Mẹ mỉm cười: quà chúng con đây
Thằng nhớn đi làm, hai quả chuối tây
Đứa nhỏ bế em thì này một quả
Lận lội thân cò sớm khuya vất vả
Mong bảy gái trai tất cả nên người
Khi ốm đau trái nắng, giở trời
Bố mua thuốc, mẹ ngồi đánh gió.
Cậu, dì, chú, cô, họ hàng gắn bó
Buồng chuối, rổ khoai, trái dứa sẻ ba
Hiếu, hỉ, yếu đau thăm hỏi chật nhà
Chia sẻ, động viên điều hoà khi “giá bức”.
... Một loạt súng vang cắt ngang ký ức
Hai pháo hiệu xanh xé rách bầu trời
Xung phong, xung phong... tiếng thét liên hồi
Bộc phá nổ long trời, lở đất
Tiếng quát, tiếng kêu, tiếng chân lật bật
Tiếng rên la, tiếng vật đâu đây...
Cờ đỏ sao vàng trên lô cốt tung bay
Thêm một vùng từ nay giải phóng…
Vượn hú, mưa giăng, nhớ đêm dậy sóng
Lòng xốn xang hình bóng quê nhà
Vần thơ ghi trên vỏ thuốc nôm na
Gửi thăm thầy mẹ phương xa yên lòng.
                                 1965

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét